Tự trách mình
Vì sao ..?... mãi sống trong quá khứ
vì sao cứ mãi đeo đuổi 1 tình yêu hok chân thật
vì sao càng cố quên lại càng nhớ
vì sao những kỉ niệm đẹp thì ko nhớ
vì sao những cay đắng của cuộc đời này lại in sâu trong trí óc
ko quên đc
Có lẽ
Vì quá khứ chỉ toàn là cay đắng
vì tình yêu ấy sẽ làm mình đau... ngốc thật
vì quên ko đc thì fải nhớ thôi
vì kỉ niệm đẹp thì sẽ bị sự đau khổ vùi lắp
vì những cay đắng, đau khổ mới khiến người ta nhớ mãi......
Muốn......
muốn khóc quá nhưng lại ko khóc đc
vì sao?
-vì cạn khô nước mắt rồi làm sao khóc đêy?
muốn làm lại từ đầu
nhưng ko đc
vì sao?
-vì ko biết fải bắt đầu từ đâu nữa...
muốn đc chia sẻ, dỗ dành
nhưng
nhưng sao?
ko có ai có thể chia sẽ
vì sao lại ko có?
-vì ko mún mọi người bận tâm vì mình.
Bước đi trên con đường ko có điểm dừng
cũng như sống mà chẳng có mục đích
........Tự hỏi........
sống để làm gì...?...
mục đích của mình là gì...?...
biết rằng.....
sống là vì cha mẹ.... vì gia đình
nhưng sao mục đích sống lại ko có
ko có anh...... là ko có tất cả
mọi thứ chung quanh đều vô nghĩa
tương lai ở đâu?
mơ ước là gì ...
chẳng có gì cả.....
Kiệt sức rồi, fải gục ngã thôi
.........Cần.........
1 ai đó giúp mình đứng lên
1 lời động viên..
1 lời an ủi
đc nũng nịu với người yêu........
...........Nhưng.............
buồn lắm.......
ko khóc đc...
sẽ ko khóc đc....
vì nước mắt cạn rồi.....